Ameiro no Toge-Cơn mưa rực rỡ nơi hẻm nhỏ
Tất cả lời thoại và trích dẫn đều thuộc về Dưa Leo Group Sơ lược Tên khác: あめいろの刺, Rain colored alley Tình trạng bản...
Tất cả lời thoại và trích dẫn đều thuộc về Dưa Leo Group
Sơ lược
Tên khác: あめいろの刺, Rain colored alley
Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành.
Tình trạng bản dịch: Xong ヾ(〃^∇^)ノ♪ Yay!
Thể loại: Drama ,School Life, Shounen Ai, Slice of Life
Tác giả: HAYAKAWA Nojiko
Xuất bản: Tạp chí Opera, Akaneshinsha
Scanlation: [url]http://acmedan.blogspot.com/[/url]
Giới thiệu truyện: Theo Acme: […] câu chuyện về một cậu học sinh hay im lặng, nhạy cảm và yêu thích […] mĩ thuật, và cảm xúc phức tạp của cậu.[/QUOTE]
Trích từ phần giới thiệu của Dưa Leo Group
Cơn mưa rực rỡ nơi hẻm nhỏ
Với bạn cơn mưa nơi hẻm nhỏ thế nào?
Là cơn mưa táp vào tường nhà màu rêu hay chỉ đơn thuần mong mưa lâu thêm một chút để ngắm nhìn bóng dáng ai kia bên ô cửa sổ?
Còn với Moriyama- một cậu học sinh nhạy cảm, đam mê hội họa thì có lẽ cơn mưa nơi hẻm nhỏ chính là những nơi luôn rực rỡ màu sắc với những gam màu pha trộn với nhau để rồi như giằng xé….
Kẹo vốn là thứ mình rất ghét
Tôi nhớ rằng có một lần mình vô tình đọc được đoạn văn thế này trên một forum nọ ” Kẹo, vừa ngon vừa ngọt lại còn đẹp mắt. Mentos hoa quả 3 màu cam chanh dâu,vỏ ngoài bọc nhiều đường, thịt keo dai dai lại thơm nức[….] Dinamite cũng để lại nhớ thương bạc hà-chocolate, bạc hà-dâu, bạc hà-cam, có cả D. chew bạc hà. Ấn tượng nhất là Golia, hết dâu ngọt lịm chuyển sang cam thơm, qua vải nồng tới dưa leo man mát, bạc hà lạnh rồi chocolate đậm đà; cái vẻ ngoài dễ thương của nó làm ta cứ trăn trở liên tưởng mãi, suy diễn đủ kiểu về ý nghĩa của viên kẹo trong suốt nhìn thấy nhân bên trong…” Những viên kẹo ấy đã trở thành một hương vị lan tỏa và rất đỗi nhẹ nhàng xuyên suốt trong Ameiro no Toge để rồi đọng lại nơi trái tim…
Nơi ngập tràn sắc màu nhất…không đâu xa
Moriyama là một cậu bé sống khép mình. Cuộc sống của cậu theo quan điểm của chính chủ là ‘chỉ toàn một màu đen xám xịt’ và ‘chỉ cây bút lông này …mới làm nên những đường nét nhỏ nhoi… pha thêm chút màu sắc… lên mặt vải này’. Nếu cuộc sống của cậu là một màu đen thì hội họa đối với cậu chính là ‘những đường nét nhỏ nhoi… pha thêm chút màu sắc’ lẻ loi và đơn độc trong màu đen ấy . Cậu luôn hướng đến nơi ‘ngập tràn màu sắc nhất’- nơi người cậu thầm thích- nơi có chàng họa sĩ vẽ bên cửa sổ trong một con hẻm .
Nhưng mà cuộc sống tẻ nhạt của cậu lại có một cậu bạn cùng lớp xen vào. Bắt đầu bằng việc cậu ta cho Moriyama một viên kẹo ngậm ho vào buổi sáng và ngắm nhìn cậu khi vẽ ,quấn lấy cậu ,làm cậu thấy khó chịu và hơn tất cả cậu ta khám phá ra nơi ‘ngập tràn màu sắc nhất’ trong tim cậu.
100vw, 736px">
Bối rối, ngỡ ngàng…..
Trái tim của cậu ‘bị giằng xé bởi những gam màu đơn sắc và đa sắc’…
Những tiếng ồn bên dưới làm chàng họa sĩ bên ô cửa sổ phải quan tâm…. và cậu bị chàng họa sĩ nhìn thấy
Thẹn thùng.
Cậu cố gắng bỏ chạy thật nhanh, bỏ chạy khỏi chính mình, bỏ chạy khỏi hiện thực.
Những dòng chảy đơn sắc và đa sắc… Chúng đang hòa vào nhau… để rồi giằng xé tim tôi thành một mớ hỗ độn
Nếu ban đầu khi cậu bạn cùng lớp thổ lộ thì trái tim cậu ‘bị giằng xé bởi những gam màu đơn sắc và đa sắc’ thì giờ đây nó lại “… đang hòa vào nhau… để rồi giằng xé tim tôi thành một mớ hỗ độn”. Khi cậu đang cố gắng trốn chạy thì Tanisawa- cậu bạn cùng lớp đến phòng hội họa và nhắn cậu ‘và đừng có mà trốn đấy’.
Tôi…căm thù những viên kẹo… bởi vị ngọt của nó như đang hủy hoại vị giác của tôi. Và cho dù nó chỉ gây chút cảm giác nặng nề cho răng …hay biến mất sau một vài phút… nhưng một khi đã ngậm rồi thì không thể cai được
Tanisawa cũng giống như một viên kẹo trong trái tim của Mariyama vậy. Sự quan tâm của Tanisawa làm trái tim của Mariyama bị giằng xé bởi những gam màu đơn sắc và đa sắc nhưng sự quan tâm ấy chính là một thứ tình cảm len lỏi trong tim Mariyama để rồi ‘không thể cai được’.
Tổng kết
Tôi rất thích nét vẽ của Hajakawa Noriko. Với cách sử dụng các nét ngắn và độ tương phản sáng tối, chỉ nét vẽ thôi cũng giống như ta đang đọc một bức thư tình vậy. Có thể sự so sánh thật khập khiễng nhưng nét vẽ của chị mang cho ta cái cảm giác như đang lặng lẽ ngắm nhìn cơn mưa nhẹ rơi bên kia ô cửa. Các bộ truyện mà chị vẽ cũng nhẹ nhàng mà sâu lắng như chính nét vẽ của chị vậy. Và Ameiro no Toge cũng không ngoại lệ, cả câu truyện cũng như một viên kẹo ngọt ngào để rồi khi hương tan ra nó khiến ta phải tủm tỉm cười mãi thôi.
Một điểm cộng ngoài lề là :Dưa Leo Group dịch bộ này siêu siêu mượt.
Wordpress của Cá: https://vaycablog.wordpress.com/
/comics
- Hot nhất
- Mới nhất