Và những trải lòng thực tế của mình
img_0
Trong bài này, mình sẽ trích ra những thông điệp ý nghĩa đi kèm 1 số chia sẻ cá nhân nha.

1. Niềm vui dễ dàng nhưng chóng phai do tác động của công nghệ

Cuộc sống hiện đại với internet và công nghệ khiến con người dễ dàng tiếp cận cảm xúc tích cực nhưng lại thiếu bền vững. Sự kích thích liên tục từ mạng xã hội, video ngắn làm não bộ "nghiện" dopamine, dẫn đến cảm giác mau chán và mất cân bằng cảm xúc.
Thầy Minh Niệm nhấn mạnh: "Khi mọi thứ trở nên dễ dàng, sự trân quý bắt đầu suy giảm" – con người có nhiều điều kiện hạnh phúc hơn nhưng khó cảm nhận trọn vẹn.
Bản thân mình, mình tự ngụy biện rằng mình là người làm Marketing, mình phải theo công nghệ để hiểu insight cũng như biết các trend mới, mình vừa coi tiktok vừa ăn cơm, mình thấy tiktok còn cuốn hơn cơm...Thế là từ khoảng thời gian 15-20p cho 1 bữa ăn, mình tốn tận 45p vẫn vui vẻ. Điều kinh khủng hơn là mình bắt đầu hình thành thói quen, giả vờ lướt điện thoại khi có ai đó muốn tiếp cận mình trao đổi, vì dường như với mình lướt điện thoại thoải mái hơn nhiều khi phải trả lời ai đó.

2. Quá khứ đơn giản vs hiện tại dư thừa: Sự thay đổi giá trị hạnh phúc

Trước đây, niềm vui đến từ những điều giản dị (một cuốn sách hiếm, buổi trò chuyện sâu) do khan hiếm tài nguyên, khiến người ta trân trọng từng khoảnh khắc.
Ngày nay, sự dư thừa thông tin và vật chất khiến trải nghiệm trở nên hời hợt. Ví dụ: Một cuốn sách mới dễ bị bỏ qua vì tâm trí luôn nghĩ đến "những cuốn sách vĩ đại hơn" đang chờ đợi.
Người ta hay nói chất lượng hơn số lượng cũng không phải là không đúng hen.

3. Nghịch lý giữa theo đuổi mục tiêu và tận hưởng hiện tại

Chị Thùy Minh chia sẻ trải nghiệm cá nhân: Dù hoàn thành bucket list (sống ở Paris, viết sách...), chị vẫn cảm thấy bất an khi đối diện với cảm xúc "trống rỗng" sau thành công.
Thầy Minh Niệm gợi mở giải pháp: "Hạnh phúc không nằm ở điểm đến, mà là hành trình" – cần học cách tận hưởng quá trình thay vì chỉ tập trung vào kết quả.
Thật ra, lời khuyên này cũng không hẳn mới, từ các triết gia xưa đã nêu lên vấn đề này rồi. Nhưng mà ai làm được trong thế giới FOMO như vầy mới là kỳ tài, các bạn nhỉ?

4. Quy luật tương sinh của được - mất

Được không đồng nghĩa với sở hữu vật chất mà phụ thuộc vào khả năng tận hưởng và kết nối. Ví dụ: Một ngày nắng đẹp chỉ trở thành "được" khi ta dành thời gian hòa mình vào thiên nhiên thay vì ở trong phòng.
Mất (nếu hiểu đúng) thường là sự thay đổi góc nhìn. Ví như, việc con cái trưởng thành và không còn nghe lời không phải là mất con, mà là dịch chuyển từ kiểm soát sang tận hưởng quá trình con tự lập.
Mọi sự "được" đều kéo theo "mất" như một dạng chi phí cơ hội: Để ngắm bình minh, ta phải hy sinh giấc ngủ; để tự do cá nhân, đôi lần ta từng đánh đổi sự kết nối với gia đình.
"Được không hẳn là được, mất không hẳn là mất": Ở góc nhìn của chị Thùy Minh nuôi con một mình tưởng là mất đi sự hỗ trợ, nhưng lại giúp chị tập trung và thấu hiểu con hơn. Điều đó được thầy Minh Niệm thán phục và đồng cảm sâu sắc khi thầy từng quan sát có nhiều cặp đôi cùng nhau nuôi nhưng trên cơ sở cứ hở ra là tranh cãi, ai cho con ăn, ai ru con ngủ...Liệu đứa trẻ có thật sự được dành hết sự yêu thương.
Được và mất không tồn tại độc lập mà luôn chuyển hóa lẫn nhau như quy luật bảo toàn năng lượng: "Khi lá cây Century chết đi, năng lượng của nó chuyển hóa thành hoa". Thay vì bám víu vào hình thức, hãy nhìn sự vật trong mối liên hệ tổng thể.

5. Nghịch cảnh như cơ hội chuyển hóa

Khủng hoảng hiện sinh là bước ngoặt quan trọng: Khi chúng ta rơi vào trạng thái mất mát một cái gì quá lớn, đó là cơ hội để chúng ta trở mình 1 cách mạnh mẽ nhất.
Ở câu chuyện của thầy Minh Niệm và chị Thùy Minh, mình vẫn nhận ra cả hai đều là những người có tư duy mạnh mẽ, sức chịu đựng và chuyển hóa rất lớn. Điều đó đáng ngưỡng mộ và truyền cảm hứng, với mình là cô gái có phần nội tâm và nhút nhát hơn, mình vẫn kì vọng có sự chuyển hóa theo từng bậc thang, để rèn tâm, rèn tính.
Với mình, thời điểm này mình cũng đang trong nghịch cảnh của riêng mình. Đó cũng là lý do mình chiêm nghiệm và chia sẽ những thông điệp từ Thầy để chúng ta, ngay lúc này có những trăn trở có thể dùng nó làm đòn bẩy chuyển hóa bản thân.
Giờ đây, mình đã chấp nhận và xem nghịch cảnh như trải nghiệm thực tế, ai cũng phải bước qua, chỉ là thời điểm khác nhau, tình huống biến hóa chút thôi. Mọi trải nghiệm dù tích cực hay tiêu cực đều góp phần kiến tạo phiên bản tốt hơn của bản thân.

6. Nhưng chung quy là cách gia giảm "Mất mát" chứ nhỉ?

Đầu tiên là Cái nhìn vô tướng.
Ở thời hiện đại, chúng ta nên bình thường hóa "định nghĩa của người ngoài" nhiều hơn. Việt Nam xuất phát từ lối sống cộng đồng, đoàn kết có, giúp đỡ có nhưng định kiến xã hội cũng có. Điều đó, làm rất nhiều khoác lên mình cái áo quá lớn và hay biện hộ cho "cái tôi giả tạo" do gia đình và xã hội áp đặt. Nhưng càng lấn sâu vào, cái mất lại nhiều hơn được.
Hành động nhiều hơn, mỗi ngày.
Thiền, Thiền, Thiền.
Hành động có chiến lược hơn.
Nghệ thuật tùy duyên - Làm chủ nội tâm
Một khẩu hiệu phát động của Thầy khá dễ nhớ Doing nothing. Đôi khi, không làm gì cả cũng chính là cái gì đó - mà nó hiệu quả. Ví như, khi đối mặt với xung đột, ngừng nói - yên tĩnh lại lại là cách điều chỉnh bản thân thường hiệu quả hơn những phản ứng vội vàng.
Ở góc độ khác "Doing nothing" là dành thời gian tái tạo năng lượng bằng cách lắng nghe nội tâm, một cách hiểu bản thân nơi mà mình nghĩ, không chỉ mình mà nhiều bạn sẽ cũng đang vướng mắc. Mà sống 1 đời, cái quan trọng nhất là hiểu mình mình còn chưa hiểu thì sao mà hiểu người...
Biết mình, biết ta. Trăm trận, trăm thắng

7. Hạnh phúc là sự tỉnh thức trước những điều "đang có"

Bí quyết then chốt nằm ở việc chuyển hóa nhận thức từ việc mải mê chạy theo những thứ ta chưa có sang thấu thị giá trị của những điều đang hiện hữu: Sức khỏe là món quà vô giá ta thường chỉ nhận ra khi nó suy yếu, các mối quan hệ chân thành là nguồn năng lượng nuôi dưỡng tâm hồn, cơ hội học hỏi từ những thất bại hay trải nghiệm đơn sơ như hít thở không khí trong lành đều là hạt mầm hạnh phúc đang nảy nở ngay trong lòng bàn tay. Thay vì đuổi bắt tương lai xa vời, hãy để tâm trí dừng lại và cảm nhận vị ngọt của giọt sương trên lá, hơi ấm từ nụ cười người thân, hay sự tự do khi buông bỏ những áp lực vô hình – bởi sự sống không nằm ở điểm đến mà hiển lộ trọn vẹn trong từng nhịp chân, hơi thở, và khoảnh khắc ta dám sống thật với chính mình.
"Không có con đường dẫn đến hạnh phúc – hạnh phúc chính là con đường" – khả năng cảm nhận vẻ đẹp của hiện tại quyết định chất lượng cuộc sống.
Đến đây, mỗi người chúng ta đều quay lại rà soát mình về định nghĩa Hạnh Phúc của bản thân là gì để có sự sắp xếp ưu tiên những mảnh ghép Hạnh phúc của mình. Khái niệm "Thành tựu" dường như hơi thiển cận, bức tranh của chúng ta sẽ không chỉ là vươn đến vị trí cấp cao nào đó 1 trong 1 tổ chức nhỉ....

Kết

Podcast của Thầy Minh Niệm và chị Thùy Minh cho mình thêm chất liệu cuộc sống để suy nghĩ. Sự tương phản giữa 1 cô gái cá tính tràn đầy khát khao thử thách và các triết lý về Bình An, Hạnh Phúc trong hiện tại của Thầy Minh Niệm là 1 dải màu sắc mà mình nghĩ rằng sẽ phối vào trong bức tranh sinh động của mỗi người. Chọn khi nào hừng hực chiến đấu, chọn khi nào yên bình với thực tại, thiết kế cho bản thân sắc màu bền vững để bản thân cảm nhận cuộc sống trọn vẹn hơn.