BÍ QUYẾT ‘THẢNH THƠI' TRONG TÌNH HUỐNG KHÔNG-THỂ-THẢNH-THƠI
. . Tiếp chuyện, để hình dung ra mỗi cảm xúc có hình hài như thế nào, thời điểm đó, tôi đã mất hơn hai tuần chỉ để chấp nhận rằng; tôi lúc đó - không hề có bất kì cảm xúc nào thuộc nhóm tích cực.
. . Cô hướng dẫn cho tôi phương pháp ghi chép trải nghiệm khiến tôi cáu giận trong 07 ngày. Trên tờ giấy chi chít chữ nguệch ngoạc, có hai sự kiện đã được biên lại: 1 = {3g sáng. không gian sinh hoạt chung bị chiếm dụng} và 2 = {5g chiều. cuộc họp vẫn đ có đường ra}.
. . Hai sự kiện diễn ra độc lập tại hai thời điểm cách nhau tận vài ngày; tại hai không gian khác nhau: {tôi tại nơi ở} và {tôi ở chỗ làm}. Tôi rất bất ngờ khi nhận ra .. cả hai sự kiện này đều đã “kêu gọi" được cảm xúc cáu giận của tôi một cách nhất quán Xuyên suốt cả hai sự kiện, tôi có những biểu hiện rất giống nhau: Tôi hít thở sâu và chậm hơn bình thường; Vai tôi co cứng lại; Ngón tay ngón chân tôi không thể nào ở yên một chỗ. Thì ra .. nỗi giận của tôi, trông “bạn ý" sẽ như thế này.
. . Tới thời điểm này, khoá học đã đi được hơn 2/3 chặng đường, các bạn cùng lớp có đề xuất việc nên bắt cặp để đốc thúc nhau làm bài tập thực hành. Từ danh sách câu hỏi gợi ý dài ới là dài từ cô giáo, không chỉ mỗi mình tôi làm bài tập dựa trên tình huống của chính mình, mà chị bạn bắt cặp với tôi - đồng chí Nhàn tèo đã xung phong làm thêm phần phân tích dựa trên cái nhìn khách quan của chị ý về hai tình huống tôi đã nổi giận.
. . Sau nhiều màn tự vấn rồi chất vấn một-một và chất vấn hội đồng (với cả lớp), tôi tạm chấp nhận rằng, nguồn cơn để cảm xúc cáu giận của tôi toả sáng trên sân khấu tâm trí chính là sự thiên kiến mà tôi đã và đang tin tưởng, theo đuổi và nuôi dưỡng “nó" hơn cả chục năm có lẻ.
. . Tôi đã sẵn sàng bỏ qua thiên kiến để thu hoạch thêm thêm trải nghiệm cảm xúc thuần tuý với hai nhân vật đã góp phần khiến tôi nổi giận: {nhân vật #1 lúc 3g sáng. vẫn chiếm dụng không gian sinh hoạt chung} và {nhân vật #2 lúc 5g chiều. vẫn miệt mài nói trong cuộc họp đ có đường ra}. Tôi nghĩ rằng, thay vì tìm cách tránh né hai thể loại nhân vật này, hay là mình tìm cách quản lý những tình huống tương tự như thế, thì mình sẽ hạn chế việc công kích cá nhân, đổ lỗi cục bộ. Và thật bất ngờ, cả hai nhân vật đó đều cùng lúc biến mất khỏi cuộc đời tôi.
. . À. Thật ra không một án mạng. Chỉ là chả hiểu sao, đồng thời ngay cùng lúc, tôi không còn phải ở chung nhà với nhân vật #1 và nhân vật #2 bất ngờ đâm đơn nghỉ việc.
đính kèm sự vô tri của em bé trong ảnh - trước khi tôi trả lời tiêu đề phần này
đính kèm sự vô tri của em bé trong ảnh - trước khi tôi trả lời tiêu đề phần này
“Trong những tình huống không-thể-thảnh-thơi, em chỉ cần nhận diện những cảm xúc tiêu cực của mình qua 5 giác quan. Bước tiếp theo cần phải làm gì, em sẽ tự có cho mình câu trả lời."
- trích lời cô và các bạn.
[Còn tiếp ..]