Địa điểm thứ nhất: Hội An
Dù đã đi không biết bao nhiêu lần, nhưng khi nghĩ đến nơi mình muốn đi thì Hội An vẫn là lựa chọn xuất hiện đầu tiên. 

Mình yêu sự yên bình và cũ kỹ ở Hội An, nhất là vào buổi sáng sớm. Những người quen của mình hỏi mình mỗi khi đến Đà Nẵng - Hội An chơi rằng nên đi Hội An lúc nào, mình thường recommend đi vào buổi chiều tối. Tuy nhiên đối với mình, Hội An đẹp nhất vào buổi sáng tinh mơ, khi phố cổ chỉ lưa thưa vài bóng người. Những con phố đầy ắp những cửa hàng đồ lưu niệm, quán cà phê, cửa hàng quần áo...ngày hôm trước dường như biến mất, chỉ để lại một phố cổ bình yên. Mình có thể đi bộ quanh phố, chạm vào những bức tường vàng, những cánh cửa gỗ nâu, tận hưởng cảm giác cũ kỹ, tưởng tượng về những ký ức mà nó mang trên mình. Chỉ đi vào buổi sáng mình mới có thể cảm nhận đầy đủ nhất những cảm xúc mà nơi này mang lại, thay vì vừa chạm tay vào dàn hoa giấy chuẩn bị "cảm" thì lại phải cúi đầu khom người hoặc tránh ra cho du khách chụp ảnh. Nhưng dù vậy, Hội An lúc nào cũng đẹp và bình yên trong mắt mình, trong tim mình.
Điểm đến thứ hai: A Pa Chải
 Mình biết đến A Pa Chải trong cuốn "Bước chân Việt Nam, bốn cực, một đỉnh" của tác giả Ngô Huy Hòa, trong bốn điểm cực của tổ quốc, mình cảm thấy A Pa Chải là điểm cực cuốn hút nhất. Mình nghĩ không phải chỉ riêng mình mà rất nhiều người con Việt Nam đều muốn đặt chân đến đây, nơi có cột mốc không số, ngã ba biên giới ba nước Việt Nam - Lào - Trung Quốc để trải nghiệm cảm giác thiêng liêng
A Pa Chải nằm ở xã Sín Thầu, huyện Mường Nhé, tỉnh Điện Biên (mình học thuộc hồi học địa lý lớp 12). Để đến được đây, chúng ta phải di chuyển quãng đường đèo núi hàng trăm cây số và leo bộ lên đỉnh núi. Những hình ảnh mà mình bắt gặp trong cuốn sách cho mình thấy sự hùng vĩ nơi địa đầu tổ quốc, những đồi núi, rừng cây bạt ngàn, những bản nhỏ nằm đây đó giữa núi rừng, và hình ảnh cột mốc biên giới với quốc huy và quốc hiệu Việt Nam thiêng liêng giữa đất trời. Dù chỉ được đọc, được nhìn qua nhưng trong lòng cũng không khỏi cảm giác tự hào và cảm động. 
Điểm đến thứ ba: Hà Giang

 Cũng giống như A Pa Chải, mình biết đến Hà Giang nhiều hơn nhờ cuốn sách mình đề cập ở trên. Nhưng điểm mình muốn đến là cả Hà Giang chứ không chỉ điểm cực bắc Lũng Cú. Từ năm mình học lớp 12, Hà Giang đã quyến rũ mình bằng lễ hội hoa tam giác mạch, bằng cao nguyên đá, phố cổ Đồng Văn, bằng cả những sắc màu dân tộc ở nơi này.
Ở đây mình định viết thêm gì nữa cho đẹp đội hình :)) nhưng lại chẳng biết viết gì. Hình như những địa điểm được viết trong này mình đều lấy cảm hứng trong những quyển sách mình đọc qua. Đa phần là cảm xúc bắt được qua những con chữ thôi thúc mình muốn đến tận nơi, không phải qua những dòng review hay những bức ảnh, mình không thực sự biết quá nhiều về nơi mình muốn đến, vậy nên không biết viết gì cả :))

Điểm đến thứ tư: Torremolinos
Torremolinos là một thành phố nhỏ thuộc tỉnh Malaga, Tây Ban Nha. Torremolinos có bờ biển nhìn ra Địa Trung Hải, có khí hậu dễ chịu với hơn 300 ngày nắng đẹp trong một năm. Mình biết đến Torremolinos qua cuốn "Sáu người đi khắp thế gian". Mình tự hỏi thành phố này quyến rũ tới nhường nào khiến sáu bạn trẻ muốn đặt dấu chân tuổi trẻ của mình tại đây. Những miêu tả trong sách gợi cho mình một cảm xúc gì đó rất khó diễn tả, không chỉ vì vẻ đẹp hay sự quyến rũ, Torremolinos có một sức hấp dẫn gì đó rất lạ mà với khả năng hiện tại, mình không thể diễn tả được (bất lực trước ngôn từ rồi :(()




Điểm đến thứ năm: Một nơi bất kỳ với soulmate.
Đến đây mình chưa thật sự muốn viết về địa điểm nào cả, vì thế giới này quá rộng lớn, quá những vùng đất và những nền văn hóa mời gọi khiến mình không biết lựa chọn thế nào mặc dù thử thách là liệt kê ít nhất 5 địa điểm mình muốn tới, tức là có thể liệt kê nhiều hơn, nhưng đến đây thì lại bị buồn...ngủ.
Mình sẽ để ở đây điểm đến thứ năm là bất kỳ nơi nào với soulmate của mình. Dù chưa đi nhiều nơi nhưng mình cảm thấy tầm quan trọng của người bạn đồng hành. Đến với những vùng đất mà mình muốn tận hưởng hết những gì nó có, mình chỉ thích đi với một hai người. Bạn đồng hành của mình sẽ là người im lặng cùng mình cảm nhận những vẻ đẹp nơi chúng mình đến, cùng mình chia sẻ những cảm nhận và là người để mình quay sang và reo lên về những điều mình phát hiện. Đó sẽ là vùng đất xinh đẹp vì có một người đồng hành thực sự.
Kết thúc ngày 4.