1) 𝙆𝙝𝒐̂𝙣𝙜 𝙝𝒐̉𝙞 𝙠𝙝𝙞 𝙗𝒂̣𝙣 𝙡𝒂̀ 𝙣𝙜𝒖̛𝒐̛̀𝙞 𝙗𝙞𝒆̂́𝙩 𝙧𝒐̃ 𝙘𝐚̂𝙪 𝙩𝙧𝒂̉ 𝙡𝒐̛̀𝙞 Trong một mối quan hệ độc hại, bạn không cảm thấy là mình ở trong đó. Bạn rất muốn thoát ra và ngừng kết nối với họ vì bạn không thấy giá trị của mình được phát triển, mà ngược lại còn đi xuống. Vậy tại sao bạn không đủ mạnh mẽ bước ra khỏi nó?Vì sao bạn lại nhờ người khác cho lời khuyên, hỏi họ xem mình có nên rời khỏi đó hay không? Khi chính bạn đã rõ câu trả lời hơn ai hết? Bạn đã biết đường đi nước bước của tương lai, vậy mà không có can đảm tin vào trực giác của mình.Bạn nên nhớ quy luật là nếu bạn không đủ tự tin mạnh mẽ bước ra khỏi những điều độc hại, thì tức là bạn cũng không đủ mạnh mẽ để bước đến những điều tốt đẹp! Câu này tuy hai như một nhưng đó là sự thật!Vậy nên đừng hỏi khi chính bạn đã biết rõ câu trả lời! Hãy trau dồi cho nội tâm để bạn đủ điềm tĩnh bước ra..2) 𝙆𝙝𝒐̂𝙣𝙜 𝙝𝒐̉𝙞 𝙠𝙝𝙞 𝙗𝒂̣𝙣 𝙘𝙝𝒖̛𝙖 đ𝒖̉ 𝙢𝒂̣𝙣𝙝 𝙢𝒆̃ đ𝒐̂́𝙞 𝙙𝙞𝒆̣̂𝙣 𝙨𝒖̛̣ 𝙩𝙝𝒂̣̂𝙩.Trong thời thế kỷ thứ XVIII, có một sứ giả nước Ngọc, tự danh là Hoàng. Rất được vua tin tưởng và mến hết lòng.Một hôm nọ lệnh Vua, Hoàng theo Vua đi đến bước Bùi để hỏi thăm tình trạng hậu cuộc chiến vừa rồi. Một cuộc chiến lớn! Nước Bùi đón tiếp nhiệt tình, đãi rượu ngắm hoa cùng tâm sự với Vua nước Bùi. Vua Bùi than rằng: - Tôi đã cố gắng triệu tập binh mã, luyện thanh đao cùng 30 vạn quân, chuẩn bị lương thực rất nhiều nhưng cuối cùng thì binh thất mã mất, cả quân trợ giúp của ngài cũng không ai sống xót trở về! Lòng tôi đau như cắt, nếu phương pháp của tôi đúng thì không có kết quả như thế này được! Không biết các vị có nhìn thấy điểm gì điểm tối nào không?Sứ giả nước Ngọc, tự danh Hoàng nhìn thẳng vào nhà vua đáp nhẹ rằng: - Thưa ngài xin thẳng thắn, có 1 nguyên nhân lớn tạo nên thất bại trong cuộc chiến này! - Nguyên nhân là: Vì ngài có quá nhiều lương thực, ngài tự tin vào nó. Đến khi tuyển dụng ngài chỉ hứa với họ là cho chừng này tiền, cho bấy nhiêu đó lương thực. Nước thì có nhiều người nghèo đói, nên đa số người quân lính ngài tuyển dụng vào là người ăn xin, ăn mày! Mà thứ họ cần là được ăn để thoát chết đói chứ không phải vì nước mà cống hiến.Họ tất là những người đói lâu ngày nên thân thể mềm yếu, trí tuệ không thông. Dù ngài có lệnh cho họ tập lâu ngày đi chăng nữa, thì trí tuệ của họ vẫn không khai phóng, thân thể thì cũng chỉ đủ để lao động qua ngày chứ không đủ sức để chiến đấu với cường giáp cường công của quân địch. Vậy nguyên nhân lớn nhất là bởi tuyển dụng! Nghe xong vua tức giận lắm, muốn đuổi những người này về vì dám ăn nói lỗ mãng, ngôn từ không lọt qua tai. Nhưng ngài không nỡ vì chính ngài đã mời họ, đuổi về e rằng sẽ có cuộc chiến nữa mà quân lính mình thì đang kiệt lực sức tàn. Không thể chiến đấu!Nên ngài đành lấy cớ là kết thúc buổi hôm nay và đón họ về nước. Vua mất ăn mất ngủ vì tức giận nước Ngọc, không ngủ được thì tinh thần uể oải! Không thể làm được gì, khoảng nửa đêm một tuần sau quân chiếm lĩnh tiến công vào chiếm lấy nước Bùi. Nước Vua Bùi bị chiếm trong cơn hoảng loạn!Bài học lớn nhất là nếu chưa đủ điềm tĩnh dối diện sự thật, thì đừng nên hỏi làm gì! Dù người trả lời có nói khéo đến đâu đi nữa thì bạn vẫn không chấp nhận được nó! Hãy đối diện khi cảm thấy mình đủ điềm tĩnh và đủ sự chấp nhận!
ThíchBình luậnChia sẻĐang hoạt động