Cách đây tầm 1 năm, những điều làm mình hạnh phúc đơn giản, nhiều đến vô kể. Một chiếc hẹn cà phê với bè bạn có thể làm mình thấy vui vẻ nguyên một ngày. Một chiếc bánh kem từ người bạn-không-phải-thân-thiết cũng đủ khiến mình phấn khích. Còn giờ, mình đếm không ra những niềm hạnh phúc đó nữa. 
Định nghĩa của mình về những điều khiến mình hạnh phúc chỉ vỏn vẹn 2 chữ Vui-Vẻ. Thế nhưng thời gian gần đây, mình chẳng còn mấy khi chạm được tới 2 từ này. Không biết vì sao! 
Vốn dĩ định viết Ngày 1: Liệt kê ít nhất 10 điều khiến bạn hạnh phúc vào một ngày cảm xúc tích cực chín muồi, nhưng cuối cùng mình lại quyết định viết vào một ngày thật-sự-chẳng-chút-hạnh-phúc như hôm nay. 
Dưới đây là list 30 thử thách, các bạn quan tâm có thể copy lại, lên bài tag 30-Day Writing Challenge và để lại link dưới comment cho mọi người cùng đọc nhé! 
Ngày 1: Liệt kê ít nhất 10 điều khiến bạn hạnh phúc. 
Ngày 2: Viết một điều gì đó về bạn mà ai đó đã nói với bạn khiến bạn nhớ mãi không quên. 
Ngày 3: Viết về một người nào đó đã truyền cảm hứng cho bạn 
Ngày 4: Liệt kê ít nhất 5 địa điểm mà bạn muốn đến thăm. 
Ngày 5: Liệt kê 10 bài hát mà bạn yêu thích vào lúc này. 
Ngày 6: Viết về một điều gì đó mà khi nghĩ đến khiến bạn thêm mạnh mẽ. 
Ngày 7: Viết về những điểm mạnh của bản thân. 
Ngày 8: Viết về 5 điều mà bạn luôn cảm thấy biết ơn trong cuộc sống của mình. 
Ngày 9: Viết về một bài bộ phim yêu thích mà bạn đã từng xem. 
Ngày 10: Viết một bức thư/email hỏi thăm cho ai đó. 
Ngày  11: Nghĩ về một từ bất kỳ mang ý nghĩa tích cực mà bạn muốn. Tìm kiếm  từ đó trên “google image”. Dừng lại ở bức ảnh bạn thấy yêu thích và viết  điều gì đó bạn thấy được truyền cảm hứng từ bức ảnh đó. 
Ngày 12:  Liệt kê 25 điều (hay thậm chí chỉ 5 điều) mà bạn muốn làm được trong  cuộc đời mình/ Viết 101 điều mình muốn làm trong cuộc đời này (My Bucket  lists). 
Ngày 13: Viết kế hoạch những việc cần làm của bạn vào ngày mai. 
Ngày 14: Viết cảm nhận về một ngày tuyệt nhất của bạn trong tuần vừa rồi. 
Ngày 15: Viết cảm nhận về một cuốn sách bất kì mà bạn thích. 
Ngày 16: Viết (liệt kê) về một vài website/blog yêu thích mà bạn hay đọc. 
Ngày 17: Viết về một thói quen xấu mà bạn muốn thay đổi trong năm nay. 
Ngày 18: Viết về một tời điểm khó khăn nào đó mà bạn đã từng trải qua. 
Ngày 19: Viết về một nỗi sợ nào đó của bạn. 
Ngày 20: Viết về một khoảnh khắc đáng nhớ nào đó của bạn. 
Ngày 21: Viết lại 4 câu trích dẫn yêu thích của bạn. 
Ngày 22: Viết ít nhất 10 điều bạn biết ơn vào hôm nay. 
Ngày 23: Viết về một buổi sáng lý tưởng mà bạn muốn có vào mỗi ngày. 
Ngày 24: Viết chu trình buổi tối thông thường mà bạn muốn có vào mỗi ngày. 
Ngày 25: Viết thư gửi bản thân trong quá khứ. 
Ngày 26: Viết thư gửi bản thân trong tương lai (1 năm, 3 năm, 5 năm,… ) 
Ngày 27: Viết hình dung về người yêu/bạn đời của bạn trong tương lai. 
Ngày 28: Viết mục tiêu trong 30 ngày sắp tới của bạn. 
Ngày 29: Viết những điều mà bạn muốn người khác nhớ về bạn khi được nhắc đến. 
Ngày 30: Viết cảm xúc của bạn sau 29 ngày thử thách viết lách vừa qua. 

NHỮNG ĐIỀU KHIẾN MÌNH HẠNH PHÚC

Sở dĩ không phải "10 điều" mà là "những điều" vì mình cũng chẳng biết có thể kể ra đủ con số đó không.. 
Ngủ sớm đúng giờ 
Nghe thì đơn giản nhưng với mình thì chẳng dễ. Nói thế có lẽ sẽ có người cho rằng mình bận bịu với những messenger hay đam mê, hoài bão sự nghiệp nào đó. Nhưng được thế đã tốt! 
All lives end, all hearts are broken

Ờ, có thể "buông bỏ" chiếc điện thoại sớm, ngủ sớm thì những suy nghĩ tiêu cực sẽ bớt "ám" mình hơn! Theo lối sống Healthy & Balance thì mình cũng sẽ ngủ được đủ giấc, năng lượng buổi sớm dồi dào, da cũng đẹp hơn..  Ngủ sớm được có thể coi là một điều khiến mình cảm thấy hạnh phúc! 
Cafe 
3/ выходной после трудных будней должен быть разнообразным: игры с ребенком, время для себя, например, за чтением /или любимым сериалом, встреча с друзьями, вечернее кино с мужем и вкусности. Одежда максимально комфортная, уютная, в которой чувствуешь себя собой, которую не нужно все время поправлять и проверять, не торчит ли что-нибудь где-нибудь)
Một buổi cafe với chúng bạn sẽ cho mình nhiều năng lượng. Ngay cả cafe một mình cũng khiến mình cảm thấy một điều gì đó bình yên để nhìn lại cuộc sống bộn bề này. 
Mỗi lần cảm thấy mệt mỏi, mình thường tìm đến những quán cafe sách hoặc nơi yên tĩnh để tư tưởng lại bản thân.
Gia đình

Thuở trung học luôn muốn lên đại học thật nhanh, để được bay khỏi vòng tay bố mẹ. Chắc đây chẳng phải chuyện của riêng mình.  
Lên đại học, tự do hơn, cuộc sống vẫn màu hồng nên gia đình lúc này vẫn chỉ-như-một-người-bạn. 
Chỉ-như-một-người-bạn : mức độ nhớ thương 7/10 
Ra trường, đi làm, bị cuộc sống tát cho tỉnh mình mới thấu đi đâu cũng không bằng về nhà. Bao muộn phiền, lo âu như tan biến mỗi lần tâm sự với mẹ. Chẳng buồn chẳng vui cũng luôn đợi một lời hỏi thăm từ cha. 
Gia đình lúc này thật sự mang lại cho mình nhiều động lực hơn bao giờ hết. Động lực để hạnh phúc! 
Nấu một bữa cơm
Cách đây tầm 1 năm, mình là đứa con gái chỉ biết các món canh chay, rau luộc, trứng tráng đơn giản. Biết cũng chỉ bởi là nghĩa vụ của một đứa con gái hơn 20 tuổi đầu. Chứ mình cũng ghét cay ghét đắng món này. Ấy thế mà từ khi chuyển ra thuê 1 căn có phòng khách, bếp núc riêng. Mình siêng và yêu vào bếp hẳn. 

Đi làm về, 6 giờ tối, thời điểm nhiều người mệt nhoài sau 1 ngày làm việc thì mình lại hào hứng ra chợ mua đồ về nấu. Những món hơi cầu kì (với mình) một tý mình rất thích. Dù bôi ra nhiều công đoạn nhưng mình vẫn cảm thấy đầy năng lượng. Mỗi lần tự tay làm hết từ chọn món, tìm công thức rồi thi công cho đến thành quả, mình cảm thấy thực sự vui vẻ.  
Và sẽ còn hạnh phúc hơn khi tìm được ai đó làm chuột bạch cho mình mỗi ngày!
Tri kỷ
Khi buồn có người để chia sẻ, khi vui có kẻ để kể cùng. Với mình, đó là một thứ hạnh-phúc-xa-xỉ.
dancing in the rain

Mình có những người bạn thân. Những người bạn từ thuở mẫu giáo đến giờ vẫn chơi. Những người đã từng đưa mình đi chơi mỗi khi thất tình. Vì sợ mình cô đơn mà "bán" ông anh trai tốt bụng. Đến giờ khi buồn vẫn đưa mình đi chơi, khi mình khóc vẫn ở bên tâm sự. Thế nhưng.. Không biết từ bao giờ, mình lại do dự mỗi khi định chia sẻ.
Nói rồi liệu cậu ấy có quan tâm? Liệu cậu ấy có thể cho mình lời khuyên? Hình như cậu ấy không muốn nghe thêm câu chuyện này nữa!
Dường như, quá trình trưởng thành đã tạo nên khoảng cách vô hình. Chúng mình vẫn tốt với nhau, nhưng chẳng còn hiểu nhau như trước. Mọi chuyện đều có thể nói ra, nhưng chẳng còn kẻ muốn nghe, không còn người sẵn sàng kể..
Đôi lúc chỉ cần một người có thể nửa đêm chạy ra hồ tây lộng gió đón đông về cùng mình, hay chỉ đơn giản là cùng mình vượt chục km chỉ để thử một món mới được review trên Foody,.. 
Bạn thân chưa chắc đã tốt, và bạn tốt chưa chắc đã thân. Và cả 2 thể loại trên cũng chưa chắc là tri kỷ.
Tiền
Ngọc Trinh đã từng nói : “Thất tình sẽ không quá kinh khủng nếu bạn giàu.”
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, văn bản

Đúng ra là mọi chuyện sẽ chẳng có gì là quá kinh khủng nếu như bạn có tiền. 
Với mình, không cần giàu, vì để giàu được thì phải đánh đổi nhiều thứ lắm, như thời gian chẳng hạn. Làm ra thật nhiều tiền mà không có thời gian đi tiêu rồi thì stress, tâm lý các thứ thì không thể gọi là hạnh phúc được. Mình chỉ cần có tiền, đủ tiêu (dù với con gái không bao giờ là đủ) là được.
Đủ tiêu với mình là dăm ba bộ quần áo hay một chiếc túi xịn xò mỗi tháng, mỗi tuần vài buổi tụ tập cafe, ăn uống với bạn bè, thỉnh thoảng để ra 1 ít cho bố mẹ, một ít quỹ đen phòng khi thất tình cần đi quẩy tới bến.. Có tiền mức này chắc cũng không quá xa vời. Là thứ hạnh phúc mình đang phấn đấu chạm tới.